Thơ: Bảo Trân
Vọng cổ: Tuyết Băng - TP
Vọng cổ: Tuyết Băng - TP
- Lối -
Anh gởi cho em một chiếc đàn
Vỗ về em gái chốn viễn phương
Mười sáu giây đàn, ưu ái luyến
Năm cung: Hẹn – Ước – Chờ - Mong – Thương
- Vọng cổ -
Câu 1:
Anh đã hẹn khi nào mình gặp lại. Ta sẽ cùng nhau dắt dìu trong tiếng nhạc, anh so giây em hát khúc tương …… phùng.
Vui bên nhau, thơ với nhạc giao cầu.
Em ngâm nga hợp khúc “Tương Phùng Hội”, mình tương hòa như đôi bạn Bá-Chung.
Anh đàn, em hát, chúng mình nghe, ta sẽ quên đi bi khúc “Biệt Ly Hề”.
Anh bảo rằng sẽ mượn thơ em, phổ thành nhạc, anh đàn em hát.
Câu 2:
Em vô tư nhìn chiếc đàn anh tặng, ôm ấp trong tay nghe thương mấy cung đàn.
Xa cách bao năm lệ em chảy bao lần.
Nhưng em vẫn hy vọng một ngày mai anh đến, cho chúng mình xoa dịu nỗi tương tư.
Anh vỗ về ngày ấy sẽ không xa, thương em lắm ôi người em viễn xứ.
Quên hết sầu đau của quãng đời lưu lạc, trong năm cung đàn Hẹn-Ước-Mong-Chờ-Thương.
- Lối -
Tin dữ đưa sang từ quê cũ
Đàn xưa nay đã đứt giây rồi
Cung thương nức nở sầu ly biệt
Bàng hòang, ta bỏ khúc đàn lơi
- Vọng cổ -
Câu 5:
Anh ơi những lời hẹn ước còn đây, ngày vui chưa đến. Chưa kịp sớt chia buồn vui như đã hứa, sao hôm nay anh đã vội xa ……… đời.
Ôi! Đàn xưa nay đã đứt giây rồi.
Tin anh mất đưa sang từ quê cũ, em bàng hòang buông bỏ khúc đàn lơi.
Ôi cung thương nức nở tiếng biệt ly, gạt nước mắt rơi em nghe lòng nghèn nghẹn.
Trời ơi! Sao anh nỡ quên lời hẹn ước, dang dở đành sao một khúc nhạc tương phùng.
Câu 6:
Nhìn đàn, thổn thức nỗi niềm đau. Không anh, ai sẽ dạo đàn em ca?
Anh đi rồi không bao giờ trở lại. Em ôm đàn thổn thức nổi chờ mong.
Vắng anh rồi, nơi này chẳng còn thơ, vì lời đã cạn như những dòng nước mắt.
Thôi rồi, thơ nhạc hết hòa giao. Đàn kia còn đó mà anh nơi nào?
Em ngồi một bóng lạnh lùng
Xót xa dạo khúc tương phùng trong mơ
Buồn thay cho mối duyên đầu
Năm cung vọng lại Thương-Nhớ-Sầu-Tiếc-Đau.
No comments:
Post a Comment