Friday, November 6, 2009

Đêm Cuối


Lời: Ngọc Sơn






NHẠC


Ngày mai hai đứa xa nhau thật rồi. Còn đây đêm cuối nói cho cạn lời. Nghe thời gian đi qua mau, nỗi buồn chợt dâng lên cao, người ơi biết chăng lòng đau.

Đường chia hai ngã xa xôi mịt mùng. Người vui duyên mới riêng tôi lạnh lùng. Khi thuyền rời mang hương yêu, bỏ lại dòng sông cô liêu, tội cho khách sang đò chiều.


VỌNG CỔ


(1)::: Cơn gió tàn thu xưa lá tàn tả tơi trên bến vắng. Một khúc sông thu tiêu điều tĩnh lặng, một mảnh trời thu trĩu nặng áng mây ..... sầu.
Bởi mình không duyên nên dang dở nhịp cầu.
Sáng mai đây mỗi người đi mỗi hướng, em theo chồng còn tôi chịu đơn côi.
Còn bên nhau một đêm cuối này thôi, lệ đắng trên môi lời riêng bỗng nghẹn lời.
Biết bao điều chất chứa ở buồng tim, mà vẫn lặng im cho thời gian trôi mãi.


(2)::: Ngày mới quen em cúi đầu e thẹn, anh vô tình đọc khẽ mấy vần thơ.
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ, đời mất vui khi đã vẹn câu thề."
Rượu tân hôn chưa nồng đượm môi hồng.
Mà lại ly tan khi tình còn dang dở, chưa vẹn câu thề duyên nợ đã dở dang.
Anh ôm sầu cay đắng chuyện hợp tan, em nuốt hận xót xa đời dâu bể.
Đẹp gì đâu khi âm thầm nuốt lệ, hai tiếng tạ từ cứ nghẹn ở bờ môi.


NHẠC

(ĐK) Tình ngỡ chết đuối, cho đời quên môi cười. Tàn đêm đau phận người, biết rằng làm sao nguôi. Thôi hết rồi nhìn nhau lần cuối. Nghe trái sầu rụng trong lòng tôi. Dấu tâm sự phút giây lìa đôi.

Đừng quên em nhé hương xưa một thời. Tìm trong dĩ vãng cơn mưa gọi mời. Một lần tình yêu ly tan, một đời người vui cao sang, còn tôi khóc duyên bẽ bàng.


VỌNG CỔ


(5)::: Xin hãy giữ cho nhau bao kỷ niệm êm đềm trong dĩ vãng. Dù một mình tôi đang sầu tư lẻ bạn, dù chốn cao sang em gửi trọn mảnh xuân ..... hồng.
Để rồi mai đây trên vạn lối phiêu bồng.
Tôi thấy như mình vẫn sống trong mơ ước, mà đợi chờ giây phút được gần nhau.
Để em bên chồng nghe năm tháng qua mau, mà không thấy lòng đau tình dang dở.
Mà vẫn yêu nhau chờ đợi lễ tơ hồng.


(6)::: Thời gian năm tháng tàn mau, rồi ta sẽ đến bên nhau, quên hết bao nhiêu thương đau. Vòng tay dấu yêu dâng trọn, dù cho muôn kiếp ngàn sau, tìm nhau ta vẫn tìm nhau. Duyên mới thầm trao êm ái ngọt ngào, chôn dấu niềm đau vào trong mộng mị, để vui với tình yêu chung thủy mặn nồng. Ta khuyên người hay ta tự ru ta, khi nỗi xót xa cứ từng giờ thao thức. Làm sao ta tự dối lòng, em đã theo chồng ta khóc chuyện ly tan.

No comments:

Post a Comment