Tuesday, November 10, 2009

Hoa Vạn Thọ



Lời: Trần 9




Lối:

Cuối đông lạnh hương ngàn hoa phảng phất.
Khoan khoái trong lòng tôi bước du xuân.
Chợ ven đô cũng nhộn nhịp tưng bừng.
Tôi tìm đến hàng hoa để mua vài cành vạn thọ.


Vọng cổ:

(Câu 1) Tôi quay lại phía sau tìm từ tiếng rao già nua run run ấy. Một bà lão tay chống gậy tre tay cầm vé số vừa gọi vừa rao với những khách qua ...... đường.

Nào có lạ gì đâu một hình ảnh bình thường. Bởi ai cũng vậy khi đường mưu sinh dứt đoạn, thì nệ hà gì đem thân trả nợ áo cơm. Nhưng nhìn thấy bà lòng tôi vẫn nao nao. Vô tình cầm nhánh vạn thọ tôi bước lại tặng bà. Bà nói rằng “Con mua dùm vé số cầu may,chớ vạn thọ làm chi để ngày dài khô héo.

(Câu 2) Tôi như ngẩn ngơ trước lời ví von và nụ cười nhăn nheo hóm hỉnh của bà lão đã ngoài tám mươi còn dầu dãi phong trần. Cực khổ trải thân trong mưa nắng tảo tần. Phiên chợ Tết ồn ào bỗng biến đi trong tâm tưởng, mà ai hiển hiện về hình bóng mẹ hiền xưa, chăm bón nuôi con bằng thửa vườn vạn thọ. Hương ngan ngát của loài hoa đơn sắc ấy. Sao nghe dịu dàng như tay mẹ dắt dìu con.


Lối:


Con nhớ lại một mùa xuân khói lửa can qua, vì độc lập tự do cha không về nữa. Mẹ đưa chúng con về quê nội .....

Vô Phụng Hoàng 5-8:

Ở ngoại ô .... Là vùng đất ven đô nắng bụi mưa sình. Nuôi lớn chở che bằng cả nghĩa tình. Bát ngát trời xanh, mênh mông đồng ruộng. Cũng phiên chợ quê này ngày ấy mẹ bán hoa. Rồi thời thơ dại trôi qua, rồi bạc màu lên tóc mẹ. Còng lưng tiễn con đi xa khuất lũy tre làng. Bên mái nhà tranh mẹ trông con mòn mõi võ vàng.


Vọng cổ:

(Câu 5) Mẹ ơi mẹ đã lìa trần khi con còn dở dang trên đường công danh sự nghiệp. Có phải chăng những ngày xa cách đó, thân mẹ cũng bơ vơ mòn mõi trên...... đường.

Phần số ngày mai có ai định ai lường. Có phải chăng những ngày xa cách đó, ở quê nhà mẹ cũng gánh hoa vạn thọ bán chợ xuân. Bằng giọng buồn mẹ rao bán hoa tươi, chắc cũng có khách chạnh lòng trắc ẩn mà nói câu: ai có mẹ sao không nuôi, không dưỡng, để phải cực thân rao bán trên đường.

(Câu 6) Gió xuân về làm hoa lá đổi thay, như đất nước cũng đổi thay theo thời đại. Trên tay tôi là những cành vạn thọ vẫn đượm mìu hương của ngày xưa.
Phồn vinh của nước nhà như hoa tươi thắm như thành đạt của mọi người như của riêng tôi. Nhưng cái mất mát lớn lao là mẹ cha không còn nữa. Danh phận đã yên, còn hiếu nghĩa chưa tròn.

Hởi những ai đang còn có mẹ, đừng để mẹ buồn mẹ khổ vì ta. Kính dâng lên mẹ lên cha, cành hoa vạn thọ tỏ lòng hiếu ân.

No comments:

Post a Comment