Monday, October 26, 2009

Khao Khát Một Lời Ru


Lời: Nguyễn Hoài Vân








HÁT RU




Ầu ơi .... ví dầu cầu ván đóng đinh



Cầu tre lắt lẻo, gập ghềnh khó đi



Khó đi mẹ dắt con đi



Con đi trường học ờ ..... ầu ơ ....



Con đi trường học, mẹ đi trường đời




VỌNG CỔ




(1) Văng vẳng lời ru chứa chan bao tình thương của mẹ. Mà đã từ lâu con khát khao trong cả giấc mơ .... hồng.




Nghe tiếng võng đưa nghe lời ai ru như rót mật vào lòng. Tuổi ấu thơ con sớm mồ côi, nên đường đời con thiếu một tình thâm. Như người lữ hành giữa sa mạc mênh mông, thèm một bóng râm giữa trưa hè nắng cháy. Như cánh én lạc lòai thiếu khỏang trời xuân, canh cánh bên lòng rưng rưng nỗi nhớ.




(2) Mẹ ơi! Những thành công đời con có được, con mơ ánh mắt mẹ nhìn con chan chứa vui mừng. Rồi con cảm thấy bơ vơ dù trong nhã nhạc tưng bừng. Mẹ ơi! Tuổi thanh niên đã ba lần con bật khóc, khi nhìn dưới mái lá đơn sơ đàn con thơ quây quần nghe chuyện đời xưa mẹ kể. Mẹ ơi! Con đã mất đi dòng sông mênh mông vô tận, mà cuộc đời này chỉ có một mà thôi.




NÓI LỐI




Hơn ba mươi năm đời con vắng mẹ



Con cố tìm trong ký ức xa xăm



Một lời ru chan chứa dịu hiền



Mẹ đã hát ru con bên cánh võng




VỌNG CỔ



(5) Nhưng mẹ ơi! Ký ức tuổi thơ đã mờ theo thời gian con khôn lớn, nên lời ru của mẹ chỉ còn tìm qua tiếng ai ru, dìu dặt những đêm ..... dài.




Rồi thổn thức, rồi bâng khuâng trong thương nhớ u hòai. Con thầm trách đời con sao bất hạnh, sớm chia lìa vĩnh viễn một tình thương. Ôi, hạnh phúc biết bao, dù đói nghèo, dù cất bước ly hương mà vẫn được sống trong tình yêu thương của mẹ, để mẹ chở che cho con qua từng cơn giông bão, được mẹ nâng niu chăm sóc vỗ về.




LÝ TRĂNG SOI




Ơi lời ru! Lời ru chan chứa biết bao nhiêu thâm tình.



Con hằng mơ ước sống bên bóng hình, có lời mẹ ru tiếng ru ơi à.



Nghe mờ xa, xa lắm khúc hát mẹ ru, rồi chìm trong im vắng thiên thu.



Để trọn đời con khao khát một lời ru.




(6) Mẹ đã ra đi mang theo lời ru tha thiết, để con nhớ, con thương da diết trọn đời.






Trưa hè nghe tiếng ai ru



Mơ tìm trong cõi thiên thu mẹ về



Thân thương bóng mẹ cận kề



Lời ru ấm áp ngọt ngào đời con....

Đây Thôn Vỹ Dạ


Thơ: Hàn Mặc Tử
Cổ nhạc: Hùynh Thanh Ngân






NGÂM THƠ


Sao anh không về chơi thôn Vỹ
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che nghiêng mặt chữ điền


VỌNG CỔ

(1) Tôi trở về đây thăm lại nước sông Hương, thăm con đò Vỹ dạ, thăm dòng sông trăn trở đầy hẹn ước, nghe lại vần thơ tình của năm .... nào.

Một thuở yêu thơ tôi gởi trọn lòng mình. Nay về Huế nghe vần thơ cũ, phút bùi ngùi tưởng nhớ người xưa. Ơi! Bài thơ bắt đầu bằng một lá thơ. Từ thôn Vỹ gởi cho Hàn Mặc Tử. Biển Quy Nhơn màu trời xanh biếc, sao lòng ai nặng sầu canh cánh.


DẶM


Gió theo lối gió mây đường mây
Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?


(2) Trăng Quy Nhơn nhuộm biển mặn, trăng Vỹ Dạ chờ mong bàng bạc mơ màng. Nơi đó có người con gái yêu thơ ngày ngóng đêm chờ. Đang đón gió hỡi mây trôi lơ lửng, "Bao giờ mới nhận được hồi âm?". Có ai biết Hàn Mặc Tử ở Quy Nhơn, hồn vương vấn gởi về xứ Huế. Đường không xa nhưng vô cùng cách trở, ôm khối tơ lòng gửi trọn niềm đau.



NGÂM THƠ

Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà

VỌNG CỔ


(5) Trời Quy Nhơn không có sương giăng sao làm mờ nhân ảnh? Phải chăng qua làn lệ mỏng Hàn Mặc Tử gởi trọn tâm tư vào tấm ảnh không ..... hồn?

Áo trắng lẫn dưới chiều sương nhìn không rõ mặt người. Trước mặt Hàn Mặc Tử hiện lên đêm trăng Vỹ Dạ, khóm trúc la đà chập chờn soi bóng người quen. Mặt chữ điền lá trúc che nghiêng, trăng xuyên hàng cau soi chân dung người chọc. Gởi vầng trăng về sông trăng đó, sợ thuyền ai không gởi kịp trăng về.


DẶM


(6) Sao anh không về chơi thôn Vỹ
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

VỌNG CỔ

Ôi lời mời hay lời trách của ai, nghe thanh thóat nhưng chứa sầu vô hạn. Người đâu biết trong cơn đau dằn vặt. Hàn Mặc Tử ôm ảnh vào lòng nghe nặng niềm thương.

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà
Mơ khách đường xa khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Dòng nước buồn thiu lay hoa bắp
Mong gió mây đừng sai lạc lối đi.

Tình Cha


Tân nhạc: Ngọc Sơn
Cổ nhạc: Viễn Châu



NHẠC


Tình cha ấm áp như vầng thái dương
Ngọt ngào như dòng nước trôi đầu nguồn
Suốt đời vì con gian nan
Ân tình thâm sâu bao nhiêu
Cha hỡi cha già dấu yêu
Và con nhớ mãi những ngáy tháng qua
Kỷ niệm năm nào khó phai trong lòng
Nhớ hòai tuổi thơ bên cha
Gian khổ ngày đêm chăm lo
Mong muốn con trẻ lớn khôn ...


VỌNG CỔ


(1) Lá chết bay rụng đầy trên ngỏ vắng. Đất khách đêm trăng nghe hồn đêm giá lạnh giáo đường xa vang vọng tiếng chuông ...... buồn.


Nức nở ngòai kia tiếng dế gọi canh trường. Trăng đất khách nhìn sao xa lạ quá, soi bóng lạnh lùng trên mấy dãy rừng thông. Đâu phải như trăng quên nhà soi mặt nước mênh mông từng mái tranh quê ủ dột dưới sương mờ. Văng vẳng tiếng hò trên mặt nước Tiền Giang, như nhớ như thương bóng hình người lãng tử.

(2) Nhớ những đêm trăng còn đang ngủ say bỗng giật mình tỉnh giấc nghe đâu đây văng vẳng mấy cung đàn. Mấy khúc cung thương vọng lại giữa đêm tàn. Bên ấm trà sen cha ngồi bên song cửa thả mộng hồn theo mấy đường tơ. Khói trầm hương theo ngọn gió thỏang đưa và phảng phất trên bàn thờ của mẹ. Tiếng nhạc thê lương như nhớ người hiền phụ, cha bấm cung đàn mà mắt lệ trào tuôn.



NHẠC

Đợi chờ những ngày ấy, những đêm trường giá lạnh
Và cha nằm ôm con sưởi ấm những canh dài
Nhẹ nhàng hôn con và cha khẻ nói
Này con yêu ơi con hãy nhớ
Hãy nhớ lời cha sống cho nên người ....



VỌNG CỔ

(5) Thấp thóang trăng khuya soi mờ căn gác nhỏ. Nước mắt tuôn rơi trên từng trang giấy mỏng bức tâm thư con gởi lại quê ..... nhà.

Đất mẹ giờ đây diệu vợi mấy quan hà. Trên bước lãng du nơi cầu sương điếm cỏ nơi xứ lạ quê người ở muôn dặm trời xa. Mái tóc phai màu bởi năm tháng trôi qua lòng mong mỏi được trở về thăm cảnh cũ. Mỗi bận tuyết rơi cây ngàn rụng lá, lòng kẻ ly hương thêm băng giá lạnh lùng.

(6) Nhà cũ đây rồi lá chết ngập thềm rêu, cội bàng trước ngõ vẫn lặng lẽl nghiêng mình trên bến nước. Cầm gậy trúc đếm từng bước một cha bước xuống thềm đưa mắt nhìn con. Đôi môi già mấp máy run run lời chưa thốt đã tuôn tràn ngấn lệ. Cha vuốt tóc con và nói trong nước mắt. Con của tôi nó đã quay về. Giọt lệ cha già lẫn dòng lệ kẻ ly hương cùng tuôn chảy trong ngày vui tái ngộ. Ôi tiếng gọi quê hương với tình phụ tử dù xa cách phương trời vẫn đọng giữa tim tôi.

Hoa Mười Giờ

Tân nhạc: _____
Cổ nhạc: ______



Nhạc

(Nam) Hôm chia tay chiều Chủ Nhật, anh bảo rằng tuần sau anh đến. Hái một nụ hoa, xinh xinh màu tim tím, anh cài lên mái tóc thề. Rồi hẹn tuần sau khi hoa mười giờ nở, anh sẽ đến thăm em. Em trông chờ từng phút, bao đêm rồi không ngủ, mong đến ngày được gặp anh.

(Nữ) Bao trông mong ngày Chủ Nhật, đã đến rồi trời sao không nắng. Chỉ sợ trời mưa cho anh ngại không tới để mình em đếm thương dài. Ngập ngừng thật lâu khi em chọn áo tím, xưa anh nói anh yêu. Em xin Mẹ ra phố, Mẹ vui cười khẽ nói con gái Mẹ thật là xinh.

Vọng Cổ

Câu 1:


(Nữ) Nhưng xinh để làm chi khi chờ hòai mà anh không đến. Chủ Nhật này sao mây bay nhiều quá để mình em nghe đếm thương …….dài.

Chủ Nhật rồi anh hẹn Chủ Nhật này. Cho em xôn xao, cho em chờ đợi, cứ trông từng tờ lịch mỏng dần rơi. Đêm đợi ngày mong sắp đến đây rồi. Ngày thứ Bảy sao đêm dài như vô tận. Anh quên rồi không tới để em mong. Nên sáng Chủ Nhật trời trong mà không nắng …ơ ….


Câu 2:


(Nam) Buổi chia tay anh hẹn Chủ Nhật này sẽ đến. Nên đã tìm mấy cành hoa xinh màu tím, chờ gặp em cài lên mái tóc thề. Hoa nhỏ hoa xinh tên gọi hoa mười giờ.

(Nữ) Tên đóa hoa nhỏ như nhắc anh giờ gặp gở. Vậy mà … vậy mà anh cũng đành quên.

(Nam) Không! Xin em đừng giận để anh đền đóa hoa xinh anh cài lên mái tóc. Khe khẽ bên tai anh trao lời mật ngọt. Cho đôi mắt buồn chợt sáng lại niềm vui.


Nhạc


(Nam) Đây công viên chốn hẹn hò, chứng kiến bao lời thề, tình yêu vừa lên ngôi. Anh, anh hay nói đã yêu. Luôn một long chung thủy, dù đời vẫn đổi thay. Nhưng sao nay quá mười giờ, hoa tím đã nở rồi mà sao anh không đến. Cho em luôn ngóng chờ trông. Âu lo từng giây phút lệ buồn hoen ướt mi.

(Nữ) Em bơ vơ quay trở về, qua phố chợ, bổng nghe tiếng sét. Nổ sầm bên tai, khi em chợt trông thấy anh cùng ai bước chung đường. Người đẹp của anh bên anh màu áo tím, sao nghe quá chua cay. Em thương phận con gái, như hoa mười giờ nở. Chỉ đẹp giây phút ban đầu.



Vọng Cổ


Câu 5:


(Nam) Anh đã gọi nhưng em giận dỗi bỏ đi không nghe lời bày giải. Em ơi, buồn làm chi cho lệ sầu vương mắt biếc, anh vẫn còn yêu em tha thiết trong ……… lòng.

(Nữ) Thôi anh ơi, anh còn dối nữa làm gì. Vẫn yêu em mà bước bên người khác. Vẫn yêu em mà … thôi … thôi anh hãy về đi.

(Nam) Nghe anh nói nè. Hờn giận mà chi. Người em ấy … chỉ là … à chỉ là cô em gái thôi.

(Nữ) Em gái thôi mà nhìn nhau tha thiết. Em gái thôi mà … em nghẹn lời.


Nói


(Nam) Anh đã nói là cô em gái thôi mà em không tin sao?

(Nữ) Không!

(Nam) Thôi đừng giận anh nữa mà. Nè, hết giận chưa?


Câu 6:


(Nữ) Em còn giận anh hòai nè, giận anh mãi mãi. Ai biểu anh làm cho em buồn em khổ mà chi. Em đã chọn màu áo tím của anh yêu. Rồi nôn nao chờ hoa mười giờ nở.

(Nam) Anh đã đến công viên hò hẹn. Em không vui mà còn giận còn hờn.
(Nữ) Anh đã đến nhưng đến cùng người khác. Cho em buồn em tủi một mình thôi.

(Nam) Anh đã cạn lời em ơi đừng giận nữa. Hãy cười lên đi cho đẹp buổi hẹn hò.

Ngày Hạnh Phúc


Tân nhạc: ______
Cổ nhạc: ______







Nhạc

(Nữ) - Trời hôm nay thanh thanh gió đưa cành mênh mang tà áo . Làn mây xanh vây quanh ánh vườn hồng chiếc xuống niềm tin .

(Nam) - Đàn chim non tung tăng như đón chào ngày vui thế gian, chúc ai vừa tìm được bến mơ .

(Nữ) - Mừng cho đôi uyên ương sớm sum vầy vui trong hạnh phúc . Và đôi tay thân yêu sẽ là nguồn sống của đời ta .

(Nam) - Nhiều khi mong trăng lên chung chén trà kể chuyện thuở xưa, bên bếp hồng đùa vui trẻ thơ .


Vọng Cổ

Câu 1:

(Nữ) - Đêm chưa hế nhưng mặt trời đã thức từ trong tổ nhỏ của muôn chim theo khúc nhạc tinh sương hạnh phúc được loan ..... truyền .

(Nam) - Ngày tinh khôi đã ngự đỉnh non hiền .

(Nữ) - Anh, anh ơi! Hãy dậy mà xem cảnh sương mù pha lẫn làn mây đen .

(Nam) - Rong chơi một tối sáng ngày về . Đến bây giờ còn bịn rịn với sơn khê .

(Nữ) - Cho non lam duyên dáng mặn mà khi sương hồng pha lãng ... đãng .


Câu 2:

(Nam) - Người yêu ơi . Tóc mai em lòa xòa trên má mỏng mảnh âm thanh nghe lạ hơn tiếng hót của chim rừng . Trổi nhạc sơn môi ôi đẹp mấy sương hồng . Tạ ơn Trời đã cho ta mấy núi mấy sông, này cây lành trái ngọt . Nhưng mà em biết điều gì màu nhiệm nhất hay không ?

(Nữ) - Hả ? Điều gì vậy anh ?

(Nam) - Vì ... anh thương em từ thuở má hồng . Vậy mà ngày em khôn lớn em lấy chồng ...

(Nữ) - Sao anh ?

(Nam) - Mà lại lấy nhằm anh .



Nhạc


(Nữ) - Từ khi sánh vai nên đôi bạn hiền .

(Nam) - Đêm về nghe con khóc vui triền miên .

(Nữ) - Lời ru trong đêm vắng với tình thương chứa chan .

(Nam) - Còn mong ước gì, vì ta vẫn bên nhau .

(Nữ) - Ngày em lo nương khoai dưới mưa dầm anh lo cày cấy .

(Nam) - Dù cho bao gian lao nhưng tình nghèo góp sức mà vui .

(Nữ) - Cầu mong cho mai sau gió đưa thuyền về tận bến mơ .

(Cả hai) - Lúc bạc đầu đẹp lòng lứa đôi .


Vọng Cổ

Câu 5:


(Nam) - Ngày tôi tóc trắng như voi, vợ tôi hãy còn trẻ lắm . Không biết rồi đây có kêu chồng dậy sớm để ngắm cảnh non lam còn lãng đãng sương ..... hồng .

(Nữ) - Hứ, tệ như anh đó . Chỉ có anh mới thay dạ đổi lòng . Chứ, chứ người ta rồi sẽ bận rộn cho mà coi . Đứa giáp thôi nôi, đứa lôi đầy tháng . Tới chừng đó biết anh có còn yêu em nữa hay không . Hay rồi mẹ con em sẽ bữa rau bữa cháo . Phố chật người đông anh nhởn nhơ đi dạo với cô nào .


Nói:


(Nam) - Hơiii ... Ừm ... em đó nghe .

(Nữ) - Sao ?

(Nam) - Luôn luôn có một luận điệu một hà .

(Nữ) - Rồi sao ?

(Nam) - Anh hỏi em nè, anh làm gì có chuyện đó ?

(Nữ) - Thì anh thề đi .

(Nam) - Thì hồi chưa cưới anh đã thề rồi .

(Nữ) - Hong, thì bây giờ phải thề nữa, phải thề hoài .

(Nam) - Thề nữa hả ?

(Nữ) - Ừm .

(Nam) - Anh thề nữa hén . Anh thề nghen . Khi nào xe lửa Mỹ bung vành, tàu Tây hết chạy anh mới đành bỏ em .

(Nữ) - Xí .


Câu 6:

(Nam) - Hì hì . Anh nói thì nói chơi vậy chứ .... em thấy chưa xe lửa Mỹ to thì nó đã không còn nữa . Mà tàu Tây thì đã thôi chạy trên sông rạch từ lâu . Những thổi sắt vô tri có xá gì củ mới, cũng như câu vật đổi sao dời . Tuy xưa nay tráo trở mau là lòng dạ của con người . Nhưng một khi, một khi đã gắn bó với nhau rồi, thì ...

(Nữ) - Thì sao hả anh ?

(Nam) - Thì cả một đời bền vững tựa càng khôn.